LÀ TỰ ANH ĐA TÌNH Anh đã mất tưởng chừng như có được Hạnh phúc buồn kẻ đến trước bên em Nỗi ưu tư chôn kín ẩn lệ kèm Và anh biết người xem ta là bạn Lặng bên ai ngày qua rồi lại tháng Bởi rằng thương nước mắt cạn không lời Đứng từ xa ôi nỗi nhớ chơi vơi Tim đau nhói khi duyên thời lỗi hẹn Này tri kỷ hãy cùng ta cạn chén Hỡi vần thơ xin giải nén cơn sầu Ánh nguyệt mờ ẩn hiện giửa canh thâu Cười nửa miệng khi tình đầu lạc lối Hoa như mộng sắc ngời sao tàn vội Để lòng si tim bối rối khôn chừng Cạnh bên nàng ta chẳng khác người dưng Tim muốn nói môi lại ngừng chẳng nói Thu đã về lá vàng phai sắc đổi Rượu ngày vui ta cáo lỗi không đành Nếu là em em có hiểu lòng anh Ngày hạnh phúc ai dành cho kẻ khác Đàn ngân vang tiếng tung hô cùng nhạc Góc khán phòng hồn anh lạc nơi nao Nửa reo vui và một nửa thì thào Rằng hạnh phúc ta ước ao... đã mất!! |
Sáng tác ngày 31 tháng 7 năm 2016, Tuy Hoà - Phú Yên
Trích trong tập thơ cùng tên Là tự anh đa tình.
Thơ hay
Trả lờiXóa