• LÀ TỰ ANH ĐA TÌNH .1 •
Dòng ký ức nêu tên người vãn khứ
Để lòng anh níu giữ mối tình si
Trong cuộc sống ai sẽ hiểu chữ vì
Bởi yêu em nên người đi , chẳng nói
Là say nắng hay tình yêu quá vội
Phút nhìn nhau anh bối rối lặng thầm
Mỗi đêm về buông nỗi nhớ xa xăm
Những dòng tin lặng câm trên bàn phím
Vẫn ưu tư khi lòng anh hoài niệm
Phút bên em ta tìm kiếm chân tình
Là do đâu khi người mất niềm tin
Để yêu em anh một mình thương nhớ
Đắng và cay khi tình là duyên nợ
Trả cho tôi một chữ "ngỡ" năm nào
Và câu thề mong ta chẳng vội trao
Khi đêm xuống thì thào cùng với bóng
Này bạn hữu ta có nên đợi ngóng
Trả lời đi hỡi chiếc bóng của ta
Những bài thơ ngươi hiểu hết cơ mà
Kẻ im lặng thành ra lời giả dối
Kết thúc này với hai từ "đánh đổi"
Bởi cho đi để học hỏi thêm nhiều
Đơn phương ấy sẽ đáng giá bao nhiêu
Trong mắt người chẳng yêu ta... sao hiểu !!!
- Bạch Tiểu Phụng - 11\03\2016
============================
• LÀ TỰ ANH ĐA TÌNH .2 •
Sau tất cả ta là gì em nhỉ
Tự hỏi thôi để tâm trí giải bày
Chuyện tình buồn với kết thúc đắng cay
Ai quay vội ... ai còn ray rứt mãi
Sau tất cả ta không quay trở lại
Mộng vãn khứ làm tê tái cỏi lòng
Vạn bài thơ em có hiểu được không
Khi người đi anh thấy lòng tan nát
Ừ là thơ ! hay chỉ là câu hát
Lặng im thôi ta khắc tạc vào tâm
Với niềm đau và nỗi nhớ âm thầm
Về một thời tay cầm tay chung bước
Có phải chăng anh và em nhu nhược
Để lạc nhau dẫu kiếp trước hẹn thề
Hai mảnh ghép giờ xa cách buồn ghê
Vẫy tay chào tình đi về hoài niệm
Lật sang trang và xin đừng tìm kiếm
Nụ cười em làm chết lịm hồn anh
Nâng chén tửu nửa vơi nửa không đành
Duyên nợ ấy mong manh tựa cơn gió
Ừ dể đến - Ừ dể đi - thôi bỏ
Chẳng mong chi khi nó đã qua rồi
Ánh trăng tàn người thi sĩ lẻ loi
Một đêm nữa ai ngồi ôm thương nhớ !!
• Bạch Tiểu Phụng • 15.6.2016
===========================
• LÀ TỰ ANH ĐA TÌNH .3 •
Cạn nước mắt cho mối tình chôn giấu
Nỗi nhớ nào nung nấu trái tim si
Hỡi thế gian ! ta sống bởi chữ vì
Vì yêu em và vì một lời hứa !
Dẫu là đau hay còn hơn thế nữa
Ta chạnh lòng nhìn đôi lứa , tim đau
Dụng lời thơ cạn chén tửu vơi sầu
Giấc mơ ấy đi về đâu ai biết ?
Nàng hiện hữu khi tâm buồn khôn xiết
Nàng rời xa khi cách biệt tơ tình
Nếu duyên phận đã quả quyết đinh ninh
Tam sinh nợ đau lòng bình thi phú...
Người yêu hoa hoa lặng im khép nụ
Kẻ cắm liễu liễu mọc phủ ngàn xanh
Nực cười thay duyên phận đã bất thành
Đến và đi ôi mong manh tựa gió !
Cảm ơn em đã xuất hiện ngày đó
Để cho ta thấu rõ ái tương tư
Hẹn kiếp sau khi ta gặp lại người
Mối duyên lỡ tam sinh , giờ sẽ vẹn...
• Bạch Tiểu Phụng • 22.6.2016
==========================
• LÀ TỰ ANH ĐA TÌNH .4 •
Muốn dừng bút nhưng nỗi sầu chưa cạn
Muốn ngả lưng mặc năm tháng trãi dài
Bên chén tửu ngẫm về chuyện ngày mai
Hồn thơ thẩn lòng thở dài mệt mỏi
Này Lão Nguyệt sao người lại nỡ chối
Mảnh tình si tâm bất hối từ nan
Ấy là ta ! kẻ thi sĩ yêu nàng
Nợ không duyên , cười rồi than số phận
Lòng muốn dừng, tâm nói từng, vương vấn
Tình đơn côi lận đận bởi vô thường
Lạ thay chưa , tim khắc rõ từ "thương"
Ta đứng giửa quản đường chờ ngã rẽ
Hoa hữu ý mắt buồn ai ngấn lệ
Nước vô tình mãi như thế nhẹ trôi
Mộng vãn khứ làm cõi thế bồi hồi
Để nhân thời than bi ôi khi ngẫm
Nào ai hay người trong cuộc đau lắm
Dụng lời thơ thắm đẫm cả cung sầu
Rằng ngày mai và cả những ngày sau
Ta đa tình mối duyên đầu... trọn kiếp !!
• Bạch Tiểu Phụng • 23.6.2016
===========================
• LÀ TỰ ANH ĐA TÌNH .5 •
Chút luỵ vương ta dặn lòng chẳng ngỏ
Nỗi niềm buồn ai biết tỏ cùng ai
Đêm thinh vắng Nguyệt sáng rọi hình hài
Bóng và ta tuy như hai mà một
Này bạn hữu , say cùng ta , bạn tốt
Ly rượu đầy thơ thảng thốt ngân nga
Con thuyền buông dòng sông ẩn Nguyệt tà
Người thi sĩ ngâm lời ca hoạ chữ
Ta muốn viết về cuộc đời lữ thứ
Ta muộn hoạ dụng câu tự nơi lòng
Nàng có nghe nàng có hiểu được không
Vạn bài thơ tựa cánh hồng phai úa
Cuộc sống nàng giờ cao sang nhung lụa
Ta thầm vui nhưng tim ứa lệ sầu
Trách được sao khi là kẻ đến sau
Cạn nước mắt cho tình đầu chẳng trọn
Ta ước gì ta và nàng đổi hoán
Để ai kia thấu hiểu mối tơ lòng
Tiếc thay rằng duyên phận đã nói không
Gửi tặng nàng một cành hồng chung thuỷ !!
• Bạch Tiểu Phụng • 24.6.2016
============================
• LÀ TỰ ANH ĐA TÌNH .6 •
Cơn mưa hạ khơi lòng người thi sĩ
Ngọn gió lay tâm trí thấu niềm vơi
Ta lặng bước cũng quá nửa đường đời
Tâm bấu víu mảnh tình rơi thuở trước
Đúng hay sai uh rằng thôi cũng được
Vì yêu em ta đánh cược chân tình
Phiên trà đắng lòng lạnh buốt im thinh
Nỗi niềm sầu nhờ thơ bình gở rối
Ta yêu em ! Vãn kiếp thề bất hối
Giữ nơi tim và nơi cõi mộng say
Nàng đã tỉnh riêng ta sống đoạ đày
Trong tìềm thức về những ngày chung bước
Muốn quên em nhưng lòng chưa xoá được
Ánh mắt nào năm ấy bước vào tim
Cả đời ta chẳng còn muốn kiếm tìm
Nhưng nàng lại đành lặng im muôn kiếp
Ta đa tình trong huyễn mộng , ngủ thiếp
Để ta mơ nàng vãn kiếp không phai
Yêu đúng người nhưng số đã an bài
Sai thời điểm kết quả ai nào biết...
Tình đơn phương nên đành thôi, từ biệt
Đồi Thiên Thu ai hối tiếc gì đâu
Một lần yêu vạn lần nhớ , ôi sầu !!
Đa tình ấy ... vùi sâu trong vãn khứ ...
• Bạch Tiểu Phụng • 28.6.2016
===========================
• LÀ TỰ ANH ĐA TÌNH .7 •
Hai con đường gặp nhau nơi ngã rẽ
Chuyện tình buồn chắc có lẽ vô duyên
Bởi rằng thương nên tâm cứ muộn phiền
Tương tư ấy ta lặng yên không nói
Hạ nửa mùa lá dần phai sắc đổi
Phố muôn màu anh lạc lối , không em
Tìm nơi đâu khi hạnh phúc đính kèm
Một cái tên cho lòng thêm nhung nhớ
Yêu đúng người ,sai thời điểm ,duyên nợ
Trã cho ai khi tình lỡ cung đàn
Vạn bài thơ một điệp khúc oán than
Dẫu lìa xa ta yêu nàng muôn kiếp
Ai lặng im , tay buông rời chẳng kịp
Dụng lời thơ anh viết tiếp đôi dòng
Xa nhau rồi em còn có nhớ không
Hay chỉ anh cùng nỗi lòng vây kín
Mảnh tình côi giờ tay buông tay vịn
Kẻ đơn phương thì lúc tỉnh khi say
Phát hoạ thơ như chỉ để giải bày
Điều gì đó khi còn ray rứt mãi
Ta yêu nàng cả cuộc đời chẳng ngại
Uh ! coi như duyên nếm trãi nợ tình
Sau cơn mưa rồi sẽ thấy bình minh
Em hạnh phúc... ta biết mình... hạnh phúc !
• Bạch Tiểu Phụng • 16.7.2016
===================================
• LÀ TỰ ANH ĐA TÌNH .8 •
Mưa nặng hạt khơi lòng ta thổn thức
Trang giấy nhàu buông nét mực nhoà phai
Giửa đêm khuya vang đâu tiếng thở dài
Tình thi sĩ làm bi ai con chữ...
Muốn dừng bút quên đi đời lữ thứ
Gieo vần thơ ẩn câu tự hoài mang
Nỗi vấn vương ta réo gọi tên nàng
Tâm níu giữ bàn tay đan tay khác
Đa tình ấy sao chẳng hề phai nhạt
Hỡi cao xanh ! tình lạc bến nơi đâu
Kẻ yêu thơ nhưng nặng gánh u sầu
Tìm hạnh phúc muốn dài lâu nào dễ
Trời tặng ta duyên bất thành , thôi kệ
Nàng tặng ta nửa dòng lệ , đủ rồi
Cười sĩ diện , thôi giữ lại chữ "tôi"
Để đêm về bóng cùng ngồi tâm sự
Này bạn hữu buồn làm chi nữa chứ
Biết rằng "tôi" chẳng chế ngự được ông
Kể nhau nghe cũng đã cạn tấm lòng
Đây chung rượu "tôi" và ông , tri kỷ...
Đời không thơ... đời trở nên vô vị
Kiếp đơn thân cũng có tí sầu vương
Chẳng nề chi khi đứng giửa con đường
Ta dừng bước để nhường em hạnh phúc !!
• Bạch Tiểu Phụng • 17.7.2016
=========================
• LÀ TỰ ANH ĐA TÌNH .9 •
Anh đã mất tưởng chừng như có được
Hạnh phúc buồn kẻ đến trước bên em
Nỗi ưu tư chôn kín ẩn lệ kèm
Và anh biết người xem ta là bạn
Lặng bên ai ngày qua rồi lại tháng
Bởi rằng thương nước mắt cạn không lời
Đứng từ xa ôi nỗi nhớ chơi vơi
Tim đau nhói khi duyên thời lỗi hẹn
Này tri kỷ hãy cùng ta cạn chén
Hỡi vần thơ xin giải nén cơn sầu
Ánh nguyệt mờ ẩn hiện giửa canh thâu
Cười nửa miệng khi tình đầu lạc lối
Hoa như mộng sắc ngời sao tàn vội
Để lòng si tim bối rối khôn chừng
Cạnh bên nàng ta chẳng khác người dưng
Tim muốn nói môi lại ngừng chẳng nói
Thu đã về lá vàng phai sắc đổi
Rượu ngày vui ta cáo lỗi không đành
Nếu là em em có hiểu lòng anh
Ngày hạnh phúc ai dành cho kẻ khác
Đàn ngân vang tiếng tung hô cùng nhạc
Góc khán phòng hồn anh lạc nơi nao
Nửa reo vui và một nửa thì thào
Rằng hạnh phúc ta ước ao... đã mất !!
• Bạch Tiểu Phụng • 31.7.2016
================================
• LÀ TỰ ANH ĐA TÌNH .10 •
Bao năm tháng trải dài trong vô vọng
Hạ chuyển mùa gió lộng lá vàng rơi
Thức cảnh Thu tay ngưng viết ngẫm đời
Kiếp văn nhân tình nửa vơi nửa cạn
Ẩn vào thơ nỗi sầu phong vị "oán"
Ngấm men say ta chếnh choáng ru tình
Cả cuộc đời yêu nàng bởi rằng tin
Rồi thảng thốt khi riêng mình lẻ bóng
Cơn mưa phùn nước nhoà phai lắng động
Trên bờ mi nhưng lạnh cóng tâm hồn
Nhớ người dưng nhớ cả những chiếc hôn
Tự đa tình hỏi rằng khôn hay dại
Muốn quên đi sống kiếp đời tự tại
Bỏ gánh sầu dụng phong thái vô vi
Đấu tranh cho một cuộc chiến trường kỳ
Dẫu tình hận nhưng lời thi vẫn đẹp
Ví như "thương" ta đặt trong ngoặc kép
Rồi vị tha tim cho phép quên nàng
Thì còn chăng thi ngữ ẩn lời than
Hay nụ cười như nắng vàng cuối hạ
Kết bài thơ hồi ức ngừng chấp vá
Để tâm tư vào vô ngã đời thường
Mưa đã tạnh cầu vòng xoá niềm vương
Và hạnh phúc là con đường trước mắt...
• Bạch Tiểu Phụng • 15.8..2016
===============================
• LÀ TỰ ANH ĐA TÌNH .11 •
Mối tình nào ta chôn vào vãn khứ
Bởi nhớ người anh tự làm mình đau
Muốn quên đi giấc mộng thuở ban đầu
Quay lưng bước nhìn về nhau lần cuối
Giọt mưa rơi làm tâm sầu buồn tủi
Gió nhẹ lay hoa tiếc nuối lìa cành
Mộng tình si kẻ khắc hoạ thi tranh
Đa tình bởi mối duyên lành tan vỡ
Biết rằng yêu là cả duyên lẫn nợ
Trả cho anh một chữ "ngỡ" hôm nào
Kẻ đến sau thì có tội gì sao ?
Hoa hữu ý nhưng tình nào hữu phận
Nước mắt rơi giờ đây cũng đã cạn
Lạ lùng thay chẳng quên lãng người thương
Mãi yêu em chờ ở cuối con đường
Để rồi nhặt mảnh tình vương vô ý
Nếu tình yêu anh đặt sai vị trí
Em cứ đi chớ cần giữ nơi lòng
Người đến sau , anh cũng chẳng hoài mong
Mây kề núi gió bềnh bồng phiêu lãng...
• Bạch Tiểu Phụng • 2.9.2016
=====================================
• LÀ TỰ ANH ĐA TÌNH.12 •
Tim hoá đá khi cuộc tình ly biệt
Dẫu nhớ em anh chỉ biết lặng thầm
Tình yêu buồn với nỗi nhớ xa xăm
Tâm bấu víu những sai lầm một thuở
Biết rằng thương hoà cùng là nỗi nhớ
Gửi trao em hơi thở kẻ si tình
Ánh mắt buồn chôn giấu những niềm tin
Chợt vỡ oà khi duyên mình lỗi hẹn
Những đêm dài ôi bao điều kìm nén
Nỗi tương tư xin dốc chén cạn sầu
Đớn đau thay khi là kẻ đến sau
Quay lưng bước nhưng đầu thì ngoảnh lại
Đời văn sĩ trót lạc vào bể ái
Kiếp thi nhân dụng chữ tại tâm hồn
Cạn lời rồi tình yêu ấy đành chôn
Nơi cõi nhớ và trường tồn mãi mãi
Nếu một mai khi duyên thời gặp lại
Lặng im thôi tâm thư thái không lời
Tự đa tình duyên mộng ước phai phôi
Bạch Tiểu Phụng xin trọn đời ẩn sĩ...
• Bạch Tiểu Phụng • 29.9.2016
================================
Tác Giả : Vũ Xuân Uyên
( TO BE CONTINUE )
Xem thêm thông tin: http://vuxuanuyen.webnode.vn/tho-t%e1%bb%b1-do-bat-ngon/
* ẤN THEO DÕI & CHIA SẺ NẾU BẠN QUAN TÂM - CẢM ƠN BẠN GHÉ TRANG THƠ :)
Chia sẻ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét